Page 387 - Địa chí Hà Đông
P. 387

KINH TẾ PHẦN 3



            tiểu chủ cải tiến kỹ thuật mặt hàng dệt lụa,        Trong số những làng xã thì Vạn Phúc, La
            đưa lụa Vạn Phúc đi dự hội chợ Đấu Xảo Hà  Cả, La Khê có đặc trưng khác hơn do nghề

            Nội và “Hội chợ triển lãm kinh tế các nước  dệt phát triển. Ở 3 địa phương này, sự phân
            thuộc địa” của Pháp tại Pa-ri.                   công lao động của những gia đình vừa làm
                Nhìn chung, trong và sau khi thực hiện  nghề dệt vừa làm ruộng rất rõ rệt. Do nhân

            “chấn hưng công nghệ”, thị xã Hà Đông và  lực lao động cuốn hút vào nghề dệt nên người
            các làng nghề nay thuộc quận Hà Đông như  đàn ông trong gia đình thường trông coi đồng
            La Khê, Vạn Phúc, La Cả, La Dương, Đa Sỹ  ruộng, cứ đến vụ mùa (năm cấy một vụ) lại
            trở thành nơi quy tụ, tập trung các nghề tiểu  thuê nhân công ở nơi khác đến cấy, gặt thuê.
            thủ công, có mật độ dân số đông đúc nhất            Người thợ thủ công bao gồm cả thợ đi

            tỉnh. Nổi bật sự quy tụ đó là “Nhà Bảo tàng  làm thuê và những người tự sản xuất. Dựa
            công nghệ”, với trên dưới 40 hộ có tay nghề  vào bộ máy cai trị, chính quyền thực dân
            giỏi làm các nghề thủ công như dệt, thêu ren,  phong kiến đặt ra nhiều thứ thuế vô lý đánh

            làm vàng bạc, tiện, khảm, đan lát... “Chấn  vào ngành nghề của người sản xuất tiểu thủ
            hưng công nghệ” tuy mang lại sự phát triển  công. Người làm nghề dệt, bên cạnh thuế
            ở các làng xã, nhưng việc sản xuất hàng  hàng hóa, thuế chợ, có thuế khung cửi, thuế
            hóa nằm trong khuôn khổ của một nền kinh  tơ... Cuộc sống của người thợ thủ công, kể
            tế thuộc địa, lệ thuộc vào chính quốc do  cả  tầng lớp tiểu chủ hết sức bấp bênh do

            nguồn nguyên liệu sản xuất và sản phẩm  nghề dệt một năm thường chỉ đắt hàng vài
            làm ra đều do tư bản Pháp nắm giữ, độc  ba tháng cuối năm, thời gian còn lại là ế ẩm,
            quyền. Vì vậy, thực chất của “chấn hưng  việc làm không ổn định.

            công nghệ” cũng là một thủ đoạn bóc lột             Thợ thủ công đa số là hộ nghèo không
            tinh  vi  về  sức  lao  động  tài  khéo  của  thợ  có vốn, hoặc có rất ít, lao động quanh năm
            thủ công ở Hà Đông. Tư bản Pháp vừa đạt  suốt tháng vẫn không đủ ăn. Họ luôn sống
            được lợi nhuận kinh tế, vừa đạt thêm mục  trong cảnh “Tơ kênh - gạo chịu”, “giật gấu
            đích chính trị trong chính sách cai trị. Một  vá vai” do phải mua chịu tơ, bán được hàng

            viên công sứ Pháp ở Hà Đông đã nhận xét:  mới có tiền trả, rồi lại mua chịu tiếp làm để
            “Bằng cách đem lại mối lợi, ông (Hoàng  trả nợ. Gạo ăn trong ngày cũng cùng cảnh
            Trọng Phu) đã thành công trong việc thắt  như mua chịu tơ. Gặp lúc tơ cao, gạo kém,

            chặt dây liên lạc giữa các gia đình, hướng  hàng ế, bán chỉ đủ vốn, nhiều khi lỗ vốn thợ
            tâm trí người ta vào việc làm ăn, xua đuổi  thủ công vẫn phải làm hàng để lần hồi trả
            sự nhàn rỗi thường là mối sinh ra nhiều tật  nợ. Trong bối cảnh như vậy, ngay cả tầng
            xấu. Nền kinh tế phát triển giúp cho ông  lớp tiểu chủ, không thiếu những hộ trong
            quan  đầu  tỉnh  bản  xứ  rất  lớn  trong  công  cảnh “nay là chủ mai là thợ” làm thuê. Câu

            việc cai trị về phương diện chính trị”.          ca ở các làng dệt đã phản ánh cuộc sống.




                                                                            địa chí hà đông          387
   382   383   384   385   386   387   388   389   390   391   392