Page 386 - Địa chí Hà Đông
P. 386

PHẦN 3  KINH TẾ



              du nhập một số nghề mới như đồ mây, ren,  thủ công phát triển, đời sống của người dân
              dệt thảm ... Ngoài ra một số nghệ nhân giỏi  có khá hơn, người dân ít có thời giờ nghĩ đến
                       1
              còn được đưa sang Trung Quốc học nghề  chuyện khác, nên “có lợi về mặt chính trị”.
              lụa tơ tằm, và đưa sang Nhật Bản học nghề           Trong số các nghề thủ công, nghề dệt được
              sơn màu, nghề mộc, nghề bạc. Tại Hội chợ  phát triển hơn cả so với các nghề khác, tập

              hàng năm, Hà Đông tham gia nhiều gian  trung  ở  các  làng,  xã  xung  quanh  và  đường
              hàng nhất, với nhiều mặt hàng phong phú,  phố nội thị, hình thành một vùng dệt lớn nhất
              trong khi đó các tỉnh khác chỉ có 1 đến 2  trong tỉnh Hà Đông cũ, với những sản phẩm
              gian  hàng.  Ngoài  ra,  ông  còn  mở  trường  dệt đẹp, tinh xảo bởi kỹ thuật khéo léo, nổi
              dạy làm ren ở thị xã Hà Đông và Hà Hồi.  tiếng không những ở trong nước mà cả ở nước

              Theo thống kê của tác giả J.Rouan, nghề  ngoài như: The, Lĩnh (La Khê), Sa, Lụa, Lĩnh,
              làm  ren  tuy  mới  du  nhập  vào  Hà  Đông  Gấm (Vạn Phúc), the lụa La Cả, La Dương. Ở
              nhưng  đến  năm  1924  đã  có  63  làng  làm  La Khê, năm 1896, cả làng mới có 100 khung

              nghề này, trong đó có 1 làng bắt đầu làm  dệt, năm 1918 lên tới 600 khung và tiếp tục
              từ năm 1900, 18 làng làm từ năm 1913 đến  tăng lên trong “chấn hưng công nghệ”. Nhà
              năm 1920 và 45 làng làm từ năm 1921 đến  trung bình ở La Khê có tới 3, 4 khung dệt; nhà
              năm 1924. Nghề làm ren có giá trị kinh tế  giàu có đạt tới 7, 8 khung. Chợ La Khê, ngoài
              và thu hút được khoảng 20.000 thợ. Năm  phần dịch vụ cung cấp lương thực, thực phẩm,

              1924, tiền bán hàng ren được 80.000 USD,  chất đốt, quà bánh cho làng dệt còn hình thành
              sản phẩm chủ yếu xuất sang Pháp hoặc bán  chợ lao động. Ở đây, cứ mỗi buổi sáng có tới
              cho người Pháp ở Đông Dương.                    hàng trăm người tụ họp để các “gia chủ” đón

                 Việc phát triển nghề thủ công tại các làng  về thuê dệt. Ở làng Vạn Phúc, trước có 500
              xã đem lại mối lợi lớn cho chính quyền Pháp  khung, năm 1935, 1936 phát triển lên 1.500
              vì phải bỏ vốn ít, nhân công rẻ lại tận dụng  khung, thu hút hầu hết lao động ở địa phương
              được tài khéo léo của người thợ và vừa phải  vào làm nghề. Ngoài ra còn có 3.000 lao động
              chịu thuế môn bài còn phải đóng thuế hàng  ở các nơi khác đến học nghề và làm thợ. Ở La

              hóa. Do vậy, chính quyền Pháp được hưởng  Cả (gồm La Nội, Ỷ La), những gia đình khá
              lợi nhiều nhất vì nhận được nhiều tiền thuế  giả cũng có từ 5 đến 7 khung dệt. Ở làng Văn
              của người dân đóng góp. Mặt khác, theo đánh  Phú, từ năm 1938 đến 1940 cũng phát triển tới

              giá của giới cầm quyền thì ở những nơi nghề  vài chục khung dệt.
                                                                  Do sự phát triển mạnh của tiểu thủ công

              1   Làng Vạn Phúc có 3 nghệ nhân được chọn sang   nghiệp, ở khu vực tỉnh lỵ, chính quyền thực
                  Pháp học nâng cao tay nghề. Ông Chính học 2  dân mở hội chợ, lập Bảo tàng công nghệ.
                  năm về nghề nhuộm, ông Lương và ông Huy     Hoàng Trọng Phu tích cực tuyên truyền về
                  học 2 năm về nghề dệt công nghiệp. Cả 3 ông
                  đều được cấp bằng kỹ thuật viên.            the lụa Vạn Phúc, La Khê, “đỡ đầu” một số


              386       địa chí hà đông
   381   382   383   384   385   386   387   388   389   390   391