Page 669 - Địa chí Hà Đông
P. 669

VĂN HÓA - XÃ HỘI PHẦN 4



                Thấm thoắt qua đi, họ đã đến tuổi trai tìm  họ Trần... tất cả đều là con cháu sinh ra từ
            vợ, gái tìm chồng. Nhưng tìm đâu ra chứ.  một cội, phải thương yêu đùm bọc lẫn nhau.

            Làng xóm thì hết người, thiên hạ thì xa lạ?         “Chuyện cây đa thiêng”.
                Không biết hỏi ai, anh em họ đành sửa           Ngôi đình cũ của làng Đơ trước kia ở
            cái lễ mọn đặt giữa trời kêu hỏi các đấng  gần    bờ    hữu  dòng  sông  Nhuệ. Vào  năm

            thần linh. Lòng thành của họ đã thấu đến  Bính Tuất (1866), ngôi đình ấy đã chuyển
            cao xanh. Người anh vừa dứt lời khấn, một  về xây mới ở chỗ hiện nay.
            ông Tiên phúc hậu đã hiện ra, ôn tồn nói:           Trước mặt ngôi đình cũ có một cây đa
                - Này các con nghe ta dặn đây. Đúng giờ  cổ thụ, thân mấy người ôm, tán xòe hàng
            Tý đêm nay, hai con chia làm hai ngả cùng  mẫu đất. Đặc biệt, cây đa có bộ rễ phụ rất

            đi  vòng  quanh  làng.  Giữa  đường  các  con  dày, cành vươn tới đâu rễ chen nhau buông
            gặp ai đầu tiên thì lấy người ấy làm chồng,  xuống đến đấy, giăng mành lớp lớp, đung
            làm  vợ.  Chúc  các  con  ăn  ở  với  nhau  hòa  đưa trong gió, trông rất diệu huyền.

            thuận để sinh hạ lại dân làng.                      Người xưa vẫn truyền câu:
                Nói dứt lời ông tiên vụt biến mất, còn        Rễ đa thâm thì nắng
            vương lại phảng phất hương thơm. Nghe lời         Rễ đa trắng thì mưa.
            Tiên ông, chờ đúng nửa đêm, khi con cuốc            Năm này qua năm khác, không biết cây
            ngoài bờ tre đã im tiếng, con dế dưới gốc  đa đã bao nhiêu tuổi, lớp lớp rễ phụ của cây

            bầu đã ngừng kêu, hai anh em lặng lẽ chia  đa làng Đơ (cũng như những cây đa khác)
            hai ngả để cùng bắt đầu cuộc hành trình cầu  thường buông rủ mành mành dưới tán lá,
            duyên linh thiêng. Và rồi, không thể là ai  cũng có ít rễ bám vào thân cây.

            khác, anh em họ đã gặp nhau đúng nơi trước          Vào năm ấy, dân làng vô cùng ngạc nhiên
            kia làng dựng miếu thần. Họ làm lễ tạ ơn  khi thấy bao nhiêu rễ phụ của cây đa, chiều
            thiên địa, rồi từ đó ăn ở với nhau, sinh năm  hôm trước còn buông mành đung đưa trước
            đẻ bảy, lần nào cũng vuông tròn, suôn sẻ.  gió, sáng sớm hôm sau đã cuộn hết vào thân
            Đời này tiếp đời kia, cứ thế, dân làng Đơ  cây, từng vòng, từng vòng, y như đánh đai

            dần dần trở lại nhộn nhịp đông vui từ bao  vậy. Người ta kháo nhau, kéo đến xem đông
            giờ chẳng mấy ai để ý.                         chật cửa đình. Chẳng ai biết cây đa đang báo
                Để ghi nhớ đại họa xưa, sau đó dân làng  trước điềm lành hay điềm dữ.

            Đơ mỗi năm có chung một ngày giỗ, gọi là            Dân tình còn chưa nguôi nỗi lo thì có tin
            “Ngày giỗ trận”. Hôm ấy nhà nào cũng làm  vui từ Kinh thành truyền về: sỹ tử nhà họ Lưu
            cỗ cúng tổ tiên và mời con cháu họ hàng ở  đi thi đã đăng khoa Tiến sĩ . Ngày tân khoa
                                                                                        1
            xa về dự để cùng nhắc lại chuyện cũ, cũng  vinh quy bái tổ, dân làng vui như mở hội.
            là để nhắc nhau một câu cửa miệng: Dân

            làng Đơ dù là họ Lưu, họ Nguyễn hay họ Lê        1   Lưu Hy đỗ Tiến sĩ Khoa Nhâm Tuất (1478), niên
                                                                hiệu Hồng Đức thứ 9 đời vua Lê Thánh Tông.



                                                                            địa chí hà đông         669
   664   665   666   667   668   669   670   671   672   673   674