Page 377 - Địa chí Hà Đông
P. 377

LỊCH SỬ  PHẦN 2



            trong nhà rạ vách đất, cơm, cháo không đủ  mẻ  trong  sinh  hoạt,  nếp  làm  ăn,  trình  độ
            ăn, áo không đủ mặc. Tuy rằng, về kinh tế,  hiểu biết được nâng lên, có cái sôi nổi và

            Hà Đông vừa phát triển nền sản xuất nông  nhanh nhạy nhưng đồng thời mặt tiêu cực
            nghiệp vừa phát triển các ngành nghề tiểu  của một xã hội thực dân phong kiến cũng
            thủ  công,  nhưng  chính  quyền  Pháp  bằng  rất sâu đậm.

            nhiều  loại  thuế  để  bóc  lột  nhân  dân,  như    Ngoài giai cấp địa chủ, giai cấp tư sản,
            thuế môn bài, thuế hàng hóa, thuế điền, thuế  giai cấp nông dân, thợ thủ công ở Hà Đông
            đinh... Riêng ngành thủ công phải chịu hai  bao gồm cả thợ đi làm thuê và sản xuất theo
            loại thuế là thuế môn bài và thuế hàng hóa.  hộ gia đình, là lực lượng đông đảo thứ hai
            Thuế điền thổ cũng rất nặng, mỗi mẫu ruộng  trong các tầng lớp nhân dân, lên tới hàng

            ở Hà Đông kể cả phụ thu, phải nộp 3,3 đồng  nghìn người. Thợ thủ công rất gần gũi với
            bạc Đông Dương. Thứ thuế mà người dân  nông dân vì nhiều người từ nông dân mà ra,
            sợ nhất là thuế đinh, đánh theo đầu người,  một bộ phận lớn thợ thủ công ở Hà Đông

            thực dân Pháp đã dùng mọi thủ đoạn để khai  vẫn chưa tách khỏi nghề nông, có nghĩa là
            thác triệt để hình thức bóc lột này.             vừa làm nghề thủ công, vừa có ruộng đất.
                Hà Đông nằm trên con đường giao lưu  Ở  mức  độ  nhất  định,  đời  sống  của  họ  có
            hàng hóa giữa Hà Nội và nhiều miền của đất  khá hơn nông dân, song cũng rất chật vật,
            nước, nhu cầu phục vụ sinh hoạt cho Hà Nội  bấp bênh, căng thẳng, nạn thất nghiệp vẫn

            ngày một tăng lên đã kích thích nền kinh tế  thường xuyên diễn ra .
                                                                                   1
            hàng hóa phát triển. Một bộ phận sản phẩm           Thợ thủ công ở Hà Đông được chia làm
            nông nghiệp, tiểu thủ công nghiệp của Hà  hai bộ phận. Một bộ phận làm nghề và sinh

            Đông  trở  thành  hàng  hóa.  Ở  những  vùng  hoạt phân tán (như thợ mộc, thợ xây). Một
            ven thành thị, tiện đường giao thông, bên  bộ phận lại làm việc tập trung nhưng mức
            cạnh  nông  nghiệp,  tiểu  thủ  công  và  buôn  độ  tập  trung  chưa  cao,  chỉ  trong  phạm  vi
            bán ngày càng có vị trí quan trọng, những  từng làng, có tính chất nghề phụ gia đình
            chợ  và  xóm  chợ  hình  thành.  Sự  biến  đổi  (làm nón, đan lát, làm hương...) đáng chú

            về kinh tế dẫn đến sự biến đổi nhiều mặt  ý  hơn  là  số  thợ  thủ  công  nghề  dệt,  có  số
            trong xã hội. Sự phân hóa giai cấp diễn ra  lượng đông, tập trung ở một số vùng tương
            rất mạnh, nhưng phức tạp. Bên cạnh nông  đối rộng, nhất là vùng La Khê, Vạn Phúc...

            dân, nhiều lực lượng xã hội mới ra đời, hoặc  Trong đó, số thợ làm thuê cho tiểu chủ, tư
            tăng lên rất nhanh, như công nhân, thợ thủ
            công, tiểu trí thức, quan lại, công chức, tư     1   Từ  năm  1940-1945,  60%  gia  đình  làm  nghề
            sản, địa chủ kiêm tư sản... Nền kinh tế biến        thủ công ở La Giang (nay thuộc Dương Nội) vì
            đổi,  những  thành  phần  xã  hội  mới  ra  đời     không có công ăn việc làm nên đã phải gán đất,

            đem đến cho Hà Đông những yếu tố mới                gán nhà cho Ba Ngọ, một người chuyên buôn
                                                                tơ và cho vay nặng lãi ở Đại Mỗ.



                                                                            địa chí hà đông          377
   372   373   374   375   376   377   378   379   380   381   382